Bài đăng

“Tình yêu, ta ra lệnh cho ngươi hãy hiện nguyên hình!”

Hình ảnh
Hồi nhỏ, tôi rất thích xem truyện Sakura Thủ lĩnh thẻ bài vì nét vẽ đẹp, hợp nhãn tôi kinh khủng. Đến khoảng năm 2019, đài truyền hình thành phố Hồ Chí Minh phát sóng bộ phim hoạt hình này, thỉnh thoảng tôi coi ké mấy đứa em họ, tôi thậm chí còn thuộc lòng câu thoại của nhân vật chính Sakura. Tôi hay hò hét chung với mấy đứa nó: “Nhân danh chủ nhân của những thẻ bài, ta ra lệnh cho ngươi hãy hiện nguyên hình ngay lập tức!” Đôi khi tôi đặt ra câu hỏi vu vơ cho chính mình rằng: Nếu ta là chủ nhân của Tình yêu trong chính ta, thì phải chăng, ta hoàn toàn có thể khiến nó “hiện nguyên hình”? Bài viết này tôi xin dành tặng những ai đang tìm kiếm dấu vết của Tình yêu, không chỉ trong lồng ngực chính mình, mà còn ở những rung động xung quanh, ở ánh nắng, cơn gió, ở nụ cười, nước mắt,… Dành cho những Bạn trẻ, những Người lớn và những Đứa trẻ (bên trong). Trước ngày 20/11 vài tuần của năm học lớp Tám, tôi và nhỏ bạn thân rất buồn khi nghe Cô dạy Văn yêu thích hồi lớp Sáu của chúng tôi sẽ về hư...

CON NHÍM CỦA FREUD

Hình ảnh
Freud’s Porcupine Nguồn: The School Of Life Người dịch: NGUYỄN MINH TIẾN Ta biết rất rõ tình yêu phải nên như thế nào; ta tưởng tượng người trong mộng của mình rất lâu trước khi ta gặp người ấy trong cuộc sống thực. Đó sẽ là một người tử tế, xinh đẹp, dịu dàng, chu đáo, truyền cảm và hài hước. Người ấy sẽ vô cùng cẩn thận với những chi tiết đáng trân quý hoặc dễ bị tổn thương của ta, và ta cũng tương tự như thế với người ấy. Người ấy sẽ là nơi nương tựa và là nhà của ta. Ta luôn nhớ đến người ấy qua tất cả những khó khăn và thử thách buồn vui trong những chuyện lãng mạn của ta: những điều ngớ ngẩn và bối rối khi hẹn hò, các mối quan hệ tan vỡ, hôn nhân rạn nứt, những cuộc tình không như ý. Ta chế nhạo điều này điều nọ, về những “ứng viên” thất bại, về những đối tượng dở hơi hoặc xấu tính; nhưng ta không bao giờ dám chế giễu về chính tình yêu. Ta không bao giờ tự hỏi ta đang cố làm gì vậy. Ta chỉ khăng khăng rằng mình chưa gặp được “người phù hợp” để đi cùng người ấy....

ĐƠN ĐỘC KHÔNG PHẢI LÀ CÔ ĐƠN – NHỮNG KHÁC BIỆT QUAN TRỌNG MANG TÍNH TRIẾT LÝ

Hình ảnh
TÊN GỐC TIẾNG ANH:  SOLITUDE IS NOT LONELINESS. HERE’S THE KEY PHILOSOPHICAL DIFFERENCE Nguyên tác: Johny Tomson – writer for Big Think Người dịch: QUÁCH YẾN NGỌC Hiệu đính: Bs. Nguyễn Minh Tiến   LẦN CUỐI BẠN DÀNH THỜI GIAN CHẤT LƯỢNG CHO CHÍNH MÌNH LÀ KHI NÀO? Bạn không cần phải ở một mình thì mới cảm thấy cô đơn. Hãy tưởng tượng có hai người đang cùng ngồi trong một quán cà phê đông đúc. Một người có thể cảm thấy khá căng thẳng, vừa nghe nhạc, vừa gõ một email, lại vừa quan sát người khác xen giữa những lúc nhấm nháp cà phê. Người còn lại có thể cảm thấy vô cùng cô đơn, tự nhận ra bản thân thiếu ai đó để cùng chia sẻ khoảnh khắc này. Người này không nhìn ngắm thế giới như là một cảnh đẹp, mà như thể đang ở trong một nỗi đau dai dẳng, nhức nhối. Có một sự khác biệt giữa cô đơn và đơn độc, mặc dù cả hai đều là những cảm nhận hết sức phức tạp. Trong một ngày, tất cả chúng ta đều phải trải qua nhiều thời gian chỉ dành cho bản thân, trong ý nghĩ của ta. Đó là một phần ...

BIẾN THÀNH MỘT CON MA!

Hình ảnh
Đây là lần đầu tiên sau hơn 30 năm sống và có ý thức đến giờ, tôi nói về sự bận tâm thâm căn của mình và cách mà một giấc mơ kỳ lạ đã "bứng rễ" tôi khỏi cơn mê. Tôi hi vọng rằng điều tôi kể sẽ giúp ích cho bạn, đặc biệt nếu bạn đang có ý định buông bỏ cuộc sống của mình. Tôi sẽ không thuyết phục bạn điều gì, tôi chỉ muốn kể cho bạn nghe về cảm giác chân thực ấy khi chính tôi là một con ma! Ký ức tôi về những điều đã trãi qua thời thơ ấu rất chập choạng, lờ mờ. Phần lớn thời gian tôi ở trong bệnh viện, trong đó nhiều tháng ở phòng cách ly. Nơi ấy không được phép vào trừ người có phận sự, việc đến thăm cũng có nhiều hạn chế và phải tuân thủ nghiêm ngặt. Ngày tôi ra khỏi viện, ghi dấu sự thành công đối với nỗ lực của rất nhiều người. Tôi đã sống và tái hòa nhập. Tôi sinh ra lần nữa! Như mọi đứa trẻ mới sinh, tôi cũng ngơ ngác và chẳng biết bằng cách nào tôi lại có mặt trên Đời, tiếp tục sống. Những khung cảnh, những mảng trắng nhiều kiểu khác nhau, những mảnh kim loại bóng loáng...

SÀI GÒN MƯA

Hình ảnh
  Buổi sáng đầu tuần mưa giăng...  Người Sài Gòn chẳng còn giống như mọi khi nữa; tất cả có vẻ trầm tĩnh hơn, nhẹ nhàng hơn. Những chiếc xe thồ, xe rác, xe tải, xe buýt. dường như được người điều khiển di chuyển chậm lại; ánh đèn vàng ra hiệu cứ nhấp nháy từ những chiếc xe máy, xe hơi đi trật tự theo làn, theo tuyến. Một cô gái vội vã đi ngược dòng xe tìm chiếc túi đựng đồ bị rơi, một cậu trai, cánh tay để lộ hình xăm đã nhặt chiếc túi lên từ hồi nào trước đó, vừa lái xe vừa cầm chiếc túi giao trả lại cho cô gái. Rồi sau lời cám ơn vội vàng, thì xe ai nấy đi... Chiếc áo mưa cánh dơi rườm rà, ban đầu chẳng định dùng như để tìm lại chút cảm giác thú vị phơi mình trong mưa như thời sửu nhi, nhưng rồi cũng phải mặc vào vì giờ đã thấy lạnh hơn...  Buổi sáng đầu tuần mưa giăng... Đầu buổi đến văn phòng hơi trễ... Hai vị khách trẻ cũng thế. Ai cũng nói câu xin lỗi vì đến trễ, nhưng không vì thế mà cuộc làm việc bị cảm giác trễ nãi. Tiếng thì thầm đổi trao dường như cũng theo nhị...